THE SNORKS: BUỔI HÒA NHẠC CHO CÁC SINH VẬT

Phim và dự án dài hạn của họa sĩ Loris Gréaud, The Snorks: buổi hòa nhạc cho các sinh vật, là sự sáng tạo của truyền thuyết đô thị, của sử thi ảo tưởng phỏng theo cuộc khám phá vùng đất thần bí, thế giới của biển sâu.

Đồng thời có khuynh hướng hip-hop trừu tượng của nhóm hình thể Anti-Pop Consortium, những nghiên cứu cực kì tỉ mỉ về nơi ở của các sinh vật dưới biển Antares, những cuộc tìm kiếm của MIT Sea Grant College và các phương pháp kỹ thuật hỏa pháo của nhóm F, The Snorks được nghĩ đến như một buồng du hành thụôc không gian- thời gian mà trong đó khả năng của “sự giao tiếp ngoài hành tinh” được ngầm chuẩn bị và được diễn lại không ngừng. Trong gần 36 tháng, hiện tượng The Snorks đã bao trùm cả thế giới, từ Abu Dhabi tới Paris, đi qua Los Angeles, Boston, thành phố New York hay cả Hawai nữa, trong không trung, trên và dưới Đại Dương, dấn thân vào sự dư thừa các chuyên gia, đạo diễn, họa sĩ và những người liên can khác, trả lời cho những đòi hỏi và ám ảnh của dự án.

Đại dương sâu thẳm cho đến ngày nay vẫn còn là một không gian không được đánh giá đúng, mà những khám phá gần đây về đại dương hòan toàn đúng là do những hiểu biết mà con người tiếp nhận được. Những sinh vật ở đại dương sâu thẳm dường như hoạt động theo một cách kì lạ, có phong cách sống lưỡng lự. Những quan sát sau cùng của các nhà khoa học đã đưa ra ánh sáng hệ thống giao tiếp đáng ngạc nhiên của chúng: sự phát quang sinh học. Nhìn thấy từ trong khoảng không gian, sản sinh ra “những đám mây ánh sáng” khổng lồ, những thực vật nổi và những sinh vật khác sử dụng phát quang sinh học vì nhiều lý do khác nhau. Và các nhà khoa học đã khẳng định rằng: phát quang sinh học sẽ là kiểu giao tiếp phổ biến nhất trên trái đất.

Đối mặt với không gian mờ tối và hầu như không dò tìm được, sự quyến rũ mê hồn tăng thêm. Dần dần làm lộ ra ý muốn làm rõ và tái lập lại hệ thống đặc biệt này bên trên bề mặt nước biển. Theo những hình ảnh ban đầu từ các hệ thống thăm dò dưới nước, những nhà nghiên cứu khoa học thống nhất với nhau nói về “pháo hoa dưới biển”. Vấn đề sẽ là sản sinh một sự “tương đương” giữa hiện tượng được ghi nhận trong đáy đại dương tăm tối và sự tái sản sinh tiềm tàng trong bầu trời bao la. Ý tưởng của thử nghiệm kỹ thuật hỏa pháo sẽ sản sinh ra những chuyển động rõ ràng của những thực vật nổi và những sinh vật phát quang sinh học khác cần thiết cho chính ý tưởng đó. Lịch sử của những không gian tăm tối đó trở lên trên mặt nước và dường như được viết trái ngược với lịch sử của sự khảo sát vũ trụ…. Pháo hoa được đề nghị ở Abu Dhabi về sau được bắn lên ở những màn hình khổng lồ của Quảng trường Times mà ánh sáng nhân tạo họat động như dấu hiệu điện của sự phát quang sinh học. Vậy là giao diện giao tiếp lớn nhất trên trái đất tiếp nhận hiện tượng giao tiếp phổ biến nhất trái đất., vậy mà loài người không ngờ tới.

Điều không tưởng bắt đầu hình thành, khắc sâu trong thực tế, và ảo ảnh một sự giao tiếp “trên mặt đất” lộ ra: tưởng tượng một buổi hòa nhạc đặc biệt cho các sinh vật dưới đại dương sâu thẳm, các hình thức cuộc sống này rất nhạy cảm và phản ứng lại với các tần số âm thanh, đáp trả lại thông qua hệ thống giao tiếp xen kẽ và rõ ràng. Nhóm Anti-Pop Consortium, được biết cùng dịp sản xuất băng tần âm thanh gốc của phim, đuợc mời sáng tác nhạc độc quyền thu hút những sinh vật này, và cho ra một buổi hòa nhạc tầm vóc mới lạ, và được cho khuyếch tán bằng máy dò tìm, dưới biển và những nơi khác dưới nước sâu khoảng từ -3500 đến -5000 mét dưới mực nước biển, thực sự là một vùng đất chưa từng được biết đến (terra incognita).

Thí nghiệm tiếp theo này, thành quả và những toan tính tương đương cho ra đời ngày nay một viễn tưởng dựa vào tư liệu từ thực tế. Giữa những thông tin kỹ thuật và những lời phát biểu mơ hồ trong câu chuyện kể mà David Lynch mang lại và được người kể chuyện tự thoại lại hòng tìm kiếm một câu chuyện để kể, bộ phim được triển khai theo tốc độ suy nghĩ của tác giả và được dàn dựng cũng như ngần ấy ý tưởng tuôn ra và mạch kể của câu chuyện liên tục. The Snorks rốt cuộc là một bộ phim thay đổi thất thường, chịu được tất cả các khổ giấy hiện có, một dự án đã làm mất tất cả ý tưởng trung tâm, ngoại vi hay đích đến. Bộ máy thực sự sản xuất thường kỳ, vấn đề rốt cuộc là thực tế được phản ánh từ lịch sử.

QUY TRÌNH


  • LÀM PHẦN 01
  • CUỘC NÓI CHUYỆN VỚI MIT/ BOSTON
  • CUỘC NÓI CHUYỆN VỚI ANTARES
  • NGHỆ THUẬT BASEL/ BASEL
  • PALAZZO GRASSI/VENISE
  • XƯỞNG SÈVRES/ PARIS